Soạn bài Trưởng giả học làm sang – Kết nối tri thức lớp 8
Soạn bài Trưởng giả học làm sang giúp bạn hiểu rõ tính châm biếm được lồng ghép để hỗ trợ việc học tập trên lớp hiệu quả hơn. Đoạn trích là một tác phẩm mang theo sự phê phán cực kỳ cao.
Trước khi đọc
Soạn bài Trưởng giả học làm sang lớp 8 Kết nối tri thức phần Trước khi đọc giúp bạn hiểu phần nào tác phẩm. Câu hỏi khai thác về trí tưởng tượng và sự hiểu biết, tạo tiền đề nắm bắt nội dung tác phẩm.
Câu 1: Hãy chia sẻ những cảm nhận của em về một diễn viên hài hoặc bộ phim, tiểu phẩm, chương trình hài mà em yêu thích.
Bộ phim Đến Thượng đế cũng phải cười (Tên tiếng Anh: The god must be crazy) lần đầu tiên ra mắt khán giả năm 1980, kịch bản và đạo diễn được viết bởi Jamie Uys. Phần đầu của loạt phim được quay tại Botswana và Nam Phi kể về câu chuyện chàng thổ dân Xi, một thành viên của bộ tộc Sho cư ngụ tại sa mạc Kalahari và chưa từng biết đến sự tồn tại của thế giới văn minh.
Xi và bộ lạc của mình từ lâu đã sinh sống yên bình tại sa mạc Kalahari, họ luôn cảm thấy hài lòng bởi Thượng Đế đã cho họ tất cả và không ai có ham muốn sở hữu. Cho đến ngày một chai Coca bằng thủy tinh đã bị một tay phi công ném xuống sa mạc. Xi và bộ lạc của mình đã tìm được rất nhiều sự hữu ích từ chai Coca và từ đó tất cả mọi người đều nảy ra một ham muốn sở hữu đồ vật này. Họ phát hiện ra những cảm xúc chưa từng thấy trước đây như: đố kỵ, giận dữ, ghét bỏ và thậm chí là bạo lực.
Cho rằng nguồn cơn của những xung đột này là từ chai Coca-cola, Xi quyết định mang vật “xấu xa” này đến tận cùng của thế giới đế vứt bỏ. Và lần đầu tiên trong đời Xi gặp người phương Tây da trắng. Đến Thượng đế cũng phải cười phản ánh cách nhìn của anh thổ dân Xi đối với những người châu Âu luôn được cho là văn minh.
Ngoài cuộc hành trình của Xi đến tận cùng thế giới để vứt bỏ chai Coca-cola bộ phim còn là câu chuyện tình yêu lãng mạn giữa một nhà khoa học và một nữ giáo viên cùng cuộc chạy trốn của một toán quân phiến loạn.
Bên cạnh câu chuyện của Xi, khán giả còn được chứng kiến câu chuyện tình cảm của nhà sinh vật học Andrew Steyn chuyên nghiên cứu về động vật trong vùng sa mạc Kalahari và cô giáo mới của ngôi làng vốn là một nữ phóng viên Kate Thompson cùng thủ lĩnh phiến quân Sam Boga.
Bộ phim thực sự mang lại ấn tượng sâu sắc với tất cả khán giả!
Diễn viên chính trong phim là N!xau hay còn gọi là Giao Tekene Coma, sinh năm 1943, là một thổ dân thực thụ thuộc bộ tộc Bushmen ở Namibian. Trước khi nổi tiếng với vai diễn anh chàng thổ dân ngờ nghệch Kalahari San (Bushman) Xixo trong bộ phim nổi tiếng Đến thượng để cũng phải cưới, ông có một cuộc sống bình thường, không có gì nổi bật tại quê nhà.
Cuộc sống của ông hoàn toàn tách rời với thế giới văn minh. Khi nhận được 300 USD (gần 7 triệu đồng) cát sẽ đầu tiên, ông đã không biết dùng số tiền đó để làm gì và để chúng bay đi mất.
Tới khi nhận lời tham gia phần 2 của bộ phim, ông đã nhận thức được giá trị số tiền mình kiếm được và yêu cầu mức cát sê 80 nghìn USD. Nhờ số tiền đó, N!xau đã xây dựng một ngôi nhà bằng gạch với đầy đủ hệ thống nước máy và điện cho gia đình sinh sống.
Sau đó, ông cũng nhanh chóng nhận được sự chú ý của nhiều đạo diễn cũng như lời mời tham gia đóng phim. N!xau được yêu mến bởi lối diễn xuất tự nhiên, mộc mạc. Ông từng có thời gian đến Hồng Kông đóng phim và cộng tác với các diễn viên nổi tiếng của xứ Hương Cảng.
Sự nghiệp diễn xuất của ông gắn liền với các bộ phim như hai phần Đến thượng đế cũng phải cười là The Gods Must Be Crazy (1980), The Gods Must Be Crazy II (1988), Kwagga Strikes Back (1990), Crazy Safari (1991), Crazy Hong Kong (1993), The Gods Must be Funny in China (1994) và Sekai Ururun Taizaiki (1996).
Với sự kiên nhẫn và khiếu hài hước của mình, diễn viên N!xau đã chu du khắp thế giới suốt 10 năm, tiếp xúc với cuộc sống văn minh. Tuy nhiên, ông thừa nhận, điều này khiến ông cảm thấy căng thẳng và quyết định trở lại với cuộc sống thổ dân giản dị tại quê nhà ở Kalahari.
Khi từ bỏ sự nghiệp diễn xuất, N!xau quay lại làm nông dân yên bình, ngày ngày trồng cây, chăm chút trang trại bên vợ con.
Năm 2003, khi mới 59 tuổi, ông được phát hiện qua đời trong một khu rừng gần nhà khi đang trên đường đi nhặt củi. Nguyên nhân thực sự khiến nam diễn viên qua đời hiện chưa được tiết lộ nhưng có nguồn tin cho rằng, ông từng phát hiện bị bệnh lao trước khi mất.
Ông được an táng tại quê nhà, bên cạnh người vợ thứ 2. Rời xa làng giải trí từ lâu nhưng sự ra đi của ông vẫn để lại sự tiếc nuối cho công chúng.
Đạo diễn của bộ phim Đến thượng để cũng phải cười – Jamie Uys từng nhận định: N!xau là một nghệ sĩ bẩm sinh với tố chất diễn xuất chảy trong máu.
Đọc văn bản
Soạn văn 8 Trưởng giả học làm sang phần Đọc văn bản gồm có sáu câu hỏi, tập trung vào phần hình thức, biện pháp nghệ thuật trong tác phẩm. Những chi tiết trong văn bản đều mang theo ý nghĩa riêng, bổ trợ cho thông điệp muốn truyền tải.
Câu 1: Theo dõi cách trình bày văn bản kịch bản (chỉ dẫn, lời thoại).
Từ quá trình đọc hiểu Trưởng giả học làm sang, em có nhận xét về cách trình bày văn bản trên các phương diện lời chỉ dẫn và lời thoại:
- Lời chỉ dẫn sân khấu là những lời chú thích ngắn gọn của tác giả biên kịch (thường trong ngoặc đơn) nhằm hướng dẫn, gợi ý về cách bài trí, xử lí âm thanh, ánh sáng, việc vào – ra sân khấu của diễn viên thủ vai nhân vật cùng trang phục, hành động, cử chỉ, cách nói năng của họ,…
- Lời thoại là lời của các nhân vật hài kịch nói với nhau (đối thoại), nói với bản thân (độc thoại) hay nói với khán giả (bàng thoại), góp phần thúc đẩy xung đột hài kịch phát triển.
⇒ Lời chỉ dẫn và lời thoại được thể hiện (trình bày) rõ ràng, dễ nhận biết.
Câu 2: Theo dõi chi tiết phó may may áo ngược hoa.
- Đây là chi tiết gây cười. Vì ở Pháp thời bấy giờ, may lễ phục phải màu đen và hoa may xuôi (tức hoa hướng lên trên).
- Ai cũng biết rằng khi may áo, hoa phải hướng lên trên. Không biết bác phó may do kém cỏi, do sơ suất hay do cố tình biến ông Giuốc – đanh thành trò cười mà lại may bộ lễ phục ngược hoa. Ông Giuốc – đanh còn tỉnh táo nên đã phát hiện ra điều này. Nhưng chỉ cần bác phó may vụng chèo khéo chống, bịa ra lý lẽ những người quý phái đều mặc áo ngược hoa là ông ưng thuận ngay. Đoạn này có kịch tính cao.
Câu 3: Tưởng tượng cảnh ông Giuốc – đanh mặc áo.
Bốn chú thợ phụ ra, hai chú cởi tuột quần cộc của ông Giuốc-đanh mặc lúc tập kiếm vừa rồi, hai chú thì lột áo ngắn rồi họ mặc bộ lễ phục mới vào cho ông. Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục xong, đi đi lại lại giữa đám thợ, phô áo mới cho họ xem có được không. Cởi áo, mặc áo, chân bước, miệng nói, tất cả đều theo nhịp của dàn nhạc.
⇒ Ông Giuốc-đanh bị lột đồ, cởi tuột cả quần cộc, mặc áo vào đi đi lại lại theo tiếng nhạc với vẻ mặt hãnh diện, thích thú là chi tiết khiến tất cả khán giả không nhịn được cười.
Câu 4: Theo dõi cách gọi của thợ bạn dành cho ông Giuốc – đanh.
Nếu anh này cứ gọi ông Giuốc-đanh như thông thường (ông hoặc ngài) thì đã không có chuyện gì xảy ra (và chắc cũng không được tiền uống rượu). Đằng này lại xưng tôn là “Ngài quý tộc”, lại đúng vào lúc ông đang mặc lễ phục và say sưa với cảm giác trở thành quý phái. Thế là anh được thưởng vì tiếng “Ngài quý tộc” sang trọng ấy.
Tay thợ phụ ranh ma này nắm thóp được ông Giuốc-đanh thì liên tiếp tung ra những câu nịnh hót để mọi tiền. Những tiếng “tướng công”, rồi “đại nhân” đều đem lại cho anh ta tiền thưởng.
Chỉ cách xưng hô của thợ bạn dành cho ông Giuốc-đanh cũng gây cười cho khán giả.
Câu 5: Tại sao lời thoại của nhân vật Ni-côn chủ yếu là tiếng cười?
Trong đoạn trích, ở Lớp II, nhân vật Ni-côn có 16 lời thoại, nhưng có tới 14 lời thoại có tiếng cười “Hí, hí, hi, hi, hí”.
Bởi vì nhân vật Ni-côn trông thấy ông Giuốc-đanh ăn mặc như một gã hề: trong khi mọi bộ lễ phục đều may bằng màu đen và hoa hướng lên trên thì bộ lễ phục của ông Giuốc-đanh lại may vải màu và hoa ngược (hướng xuống dưới) nhìn như một quần áo diễn trò.
Câu 6: Theo dõi lời đề nghị của Ni – côn.
Ni – côn đề nghị: “Thôi, thưa ông, thà là ông cứ đánh chết con đi nhưng để cho con được cười bằng thích, còn hơn. Hí, hí, hí, hí, hí!”
Lời đề nghị này cho thấy, với cách ăn mặc lố lăng của ông Giuốc – đanh thì nhìn vào không ai có thể nhịn cười, cả với Ni – côn cũng vậy.
Dù Ni – côn là người hầu, con ở, lẽ ra đối với ông chủ mình phải biết cung kính, nghe lời, tôn trọng nhưng thấy bộ lễ phục không giống ai của ông chủ, cô cũng khoogn thể nào nhịn cười, thà bị đánh chết chứ bắt nhịn cười thì không thể được.
Sau khi đọc
Soạn văn Trưởng giả học làm sang phần Đọc văn bản cho thấy đoạn trích chứa đựng rất nhiều chi tiết châm biếm. Những câu hỏi được đặt ra sẽ là cơ sở để bạn suy ngẫm về giá trị hiện thực mà tác giả muốn bày tỏ.
Câu 1: Trang phục của ông Giuốc – đanh được diễn tả ở những chi tiết nào trong đoạn trích?
Các chi tiết:
- Thưa, đây là bộ lễ phục đẹp nhất triều, và thích hợp nhất. Sáng chế ra được một kiểu áo lễ phục trang nghiêm mà không phải màu đen, thật là một kỳ công tuyệt tác.
- Bác may hoa ngược mất rồi; Ngài có bảo là muốn may hoa xuôi đâu.
- Tất cả những người quý phái đều mặc như thế này cả.
- Tôi có đem người đến để mặc áo cho ngài theo nhịp điệu, vì những loại áo này mặc phải có nghi lễ.
Các chi tiết cho thấy trang phục của ông Giuốc – đanh lố lăng, kệch cỡm; đồng thời cho thấy ông là kẻ ham danh mà ngu ngốc nên dễ bị qua mặt, lợi dụng và dễ bị cười nhạo.
Câu 2: Ở Lớp II, Hồi thứ ba, hành động cười của nhân vật Ni – côn cho biết điều gì về bộ trang phục của ông Giuốc – đanh? Nếu em là nhân vật Ni – côn, em có thấy bộ trang phục của ông Giuốc – đanh là đáng cười không? Vì sao?
Trong đoạn trích, ở Lớp II, nhân vật Ni – côn có 16 lời thoại, nhưng có 14 lời thoại có tiếng cười “Hí, hí, hí, hí, hí”.
Bời vì nhân vật Ni – côn trông thấy ông Giuốc – đanh ăn mặc như một gã hề: trong khi mọi bộ lễ phục đều may bằng màu đen và hoa hướng trên thì bộ lễ phục của ông Giuốc – đanh lại may vải màu và hoa ngược (hướng xuống dưới) nhìn như một quần áo diễn trò.
Nếu em hay bất cứ ai là nhân vật Ni – côn, đứng trước một bộ trang phục của ông Giuốc – đanh thì chắc chắn cũng không thể nhịn cười bởi sự không giống ai của bộ trang phục đó. Một bộ trang phục đi ngược với truyền thống và quy tắc xã hội cả về màu sắc lẫn hoa văn trang trí, một bộ trang phục người mặc cứ nghĩ là sang trọng nhưng lại cho thấy sự ngu dốt vì thiếu nhận thức và hiểu biết.
Câu 3: Ông Giuốc – đanh đặt làm trang phục với mong muốn gì? Hãy chỉ ra nét tính cách nổi bật ở nhân vật và giải thích vì sao ông dễ dàng bị những người thợ may lừa mị, lợi dụng và trở thành đáng cười trong mắt người hầu.
Về mong muốn của ông Giuốc – đanh khi đặt làm trang phục:
Ông Giuốc – đanh đặt làm trang phục với mong muốn trở thành quý tộc, được bước chân vào giới thượng lưu. Bởi vì ông nghĩ cứ có bộ trang phục quý phái là trở thành quý tộc, thượng lưu.
Nét tính cách nổi bật ở nhân vật ông Giuốc – đanh:
Ông Giuốc – đanh là kẻ hám danh đến điên cuồng và ngu ngốc.
Giải thích vì sao ông dễ dàng bị những người thợ may lừa bịp, lợi dụng và trở thành đáng cười trong mắt người hầu:
Bởi ông Giuốc – đanh là kẻ hám danh đến điên cuồng và ngu ngốc nên dễ bị những người thợ may lừa bịp, lợi dụng và trở thành kẻ đáng cười trong mắt người hầu:
- Do bác phó may dốt, do sơ suất hay cổ ý may những bông hoa ngược, khi ông Giuộc. đanh phát hiện ra sự cố này, bác phó may bảo rằng người quý tộc người ta vẫn mặc vậy. Mà ông Giuốc-đanh thì đang học đòi làm sang. Thế là ông hoàn toàn bị khuất phục bởi sự láu cá của bác phó may. Thậm chí khi bác phó may bảo: “Nếu ngài muốn thì tôi sẽ xin may hoa xuôi lại thôi mà”, “xin ngài cứ việc bảo”. Sợ cơ hội làm sang sẽ tuột mất, ông Giuốc-đanh cứ chối đây đẩy: “Không, không”, “tôi đã bảo không mà”. Và khi ông Giuốc-đanh phát hiện ra bác phó may ăn bớt vai của mình. Song bác phó may đã nắm chắc điểm yếu của đối phương, chỉ cần bác làng sang chuyện thử bộ lễ phục mới là ông Giuốc-đanh chẳng còn để ý đến chuyện ăn bớt vải nữa.
- Tính cách trưởng giả học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh tiếp tục được bộc lộ trong cuộc nói chuyện với các thợ phụ. Lần này đến lượt tay thợ phụ lợi dụng ông ta. Nếu anh này cứ gọi ông Giuốc-đanh như thông thường (ông hoặc ngài) thì đã không có chuyện gì xảy ra (và chắc cũng không được tiền uống rượu). Đằng này lại xưng tôn là “Ngài quý tộc”, lại đúng vào lúc ông đang mặc lễ phục và say sưa với cảm giác trở thành quý phái. Thế là anh được thưởng vì tiếng “Ngài quý tộc” sang trọng ấy. Tay thợ phụ ranh ma này nắm thóp được ông Giuốc-đanh thì liên tiếp tung ra những câu nịnh hót để mọi tiền. Những tiếng “tướng công” rồi “đại nhân” đều đem lại cho anh ta tiền thưởng… Tay thợ phụ ranh ma này nằm thóp được ông Giuốc-đanh thì liên tiếp tung ra những câu nịnh hót để mọi tiền. Như vậy cũng đủ thấy tính cách học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh mạnh đến mức nào.
- Trong mắt người hầu của mình, ông Giuốc-đanh thật đáng cười. Bởi vì nhân vật Ni-côn trông thấy ông Giuốc-đanh ăn mặc như một gã hề: trong khi mọi bộ lễ phục đều may bằng màu đen và hoa hướng lên trên thi bộ lễ phục của ông Giuốc-đanh lại may vải màu và hoa ngược (hướng xuống dưới) nhìn như một quần áo diễn trò.
Câu 4: Lời thoại trong các lớp kịch có gì đáng chú ý?
Soạn Trưởng giả học làm sang thấy được lời thoại ở các lớp kịch có sự đan xen giữa đối thoại và độc thoại:
- Đối thoại có sự luân phiên lượt lời giữa ông Giuốc – đanh và bác phó may, với thợ bạn, với những tên hầu và với Ni – côn.
- Độc thoại là những lời ông Giuốc – đanh tự nói với mình.
Trong lời thoại ở các lớp kịch này thì chủ yếu là đối thoại, qua những lời đối thoại tác giả đã làm nổi bật tính cách nhân vật.
Câu 5: Xoay quanh sự việc mặc trang phục của ông Giuốc – đanh, em hãy chỉ ra những nét tương phản trong hành động của ông Giuốc – đanh và các nhân vật.
Xoay quanh sự việc mặc trang phục của ông Giuốc – đanh, có những nét tương phản giữa hành động của ông Giuốc – đanh và các nhân vật:
- Tương phản, chênh lệch, mấy đối xứng của nội dung và hình thức, bên ngoài hào nhoáng với cái nội tâm trống rỗng, ngu dốt.
- Tương phản, chênh lệch, mất đối xứng giữa cái ngu ngơ, kệch cỡm, cái sang trọng học đòi ở nhân vật Giuốc – đanh với sự khôn lỏi, ranh ma, hám lợi của những tên thợ phụ.
- Tương phản, chênh lệch, mất đối xứng giữa bộ lễ phục sang trọng với bông hoa khâu ngược; giữa sự vênh váo, tự phụ của Giuốc – đanh với sự nịnh nọt, gian trá của phó may và các thợ phụ; giữa sự nghiêm túc của ông Giuốc – đanh với vẻ khôi hài của Ni – côn.
Qua đó, nhà văn chế giễu thói học đòi làm sang, thói nịnh hót, khôn lỏi, tham lam. bỉ ổi, lừa lọc, xảo trá.
Câu 6: Nêu một vài thủ pháp trào phúng trong đoạn trích.
Từ quá trình soạn văn bài Trưởng giả học làm sang có thể xác định trong đoạn trích đã sử dụng các thủ pháp trào phúng sau:
- Tô đậm mâu thuẫn giữa sự ngu ngơ, dốt nát, cả tin của ông Giuốc-đanh với sự lọc lõi, khôn ngoan, xảo trá của phố may và thợ phụ.
- Kết hợp khéo léo lời người kể chuyện và lời thoại của các nhân vật, tạo nên sự hài hước, thú vị.
- Sử dụng các biện pháp miêu tả, tô đậm sự lố lăng, kệch cỡm trong trang phục của ông Giuốc-đanh, hành động hài hước của các thợ phụ khi mặc lễ phục cho ông Giuốc-đanh…
Câu 7: Giả sử em được đóng vai ông Giuốc – đanh để diễn đoạn trích này, em sẽ chọn trang phục, thể hiện dáng vẻ, điệu bộ của nhân vật như thế nào?
Cách em lựa chọn trang phục, thể hiện dáng vẻ, điệu bộ của nhân vật khi đóng vai Giuốc-đanh diễn kịch là:
– Trang phục: lựa chọn trang phục giống như được miêu tả trong đoạn trích vở hài kịch, hết sức lố lăng, kệch cỡm.
– Thể hiện dáng vẻ, điệu bộ:
Đi lại ra vẻ nhún nhảy, tạo sự chú ý tối đa. Khuôn mặt vênh váo, dương dương tự đắc.
⇒ Tạo hình nhân vật giống như được miêu tả trong đoạn trích, cố gắng tạo vẻ hài hước tối đa.
Câu 8: Theo em, trong cuộc sống hiện nay có những người như ông Giuốc – đanh không? Cho ví dụ.
Những người như ông Giuốc-đanh trong cuộc sống và xã hội hiện đại ngày nay vẫn tồn tại:
Xã hội hiện đại đang trong thời kì hội nhập, có sự du nhập rất nhiều nền văn hoá đa dạng nên đòi hỏi con người ta càng phải học hỏi, nỗ lực tiến bộ từng ngày để theo kịp nhịp sống. Song song với những con người cầu tiến, tài giỏi thì luôn có những con người kém hiểu biết, đi sai hướng, lệch lạc. Vẫn còn rất nhiều người học đòi làm sang, sẵn sàng vung tiền để mua danh ảo. Họ cứ nghĩ có tiền là có tất cả, họ có điều kiện để học nhưng lại học một cách ngu dốt, ngu muội. Họ chỉ ưa nịnh hót mà không biết tự nhìn nhận lại bản thân.
Viết kết nối với đọc
Viết đoạn văn (khoảng 7 – 9 câu) trình bày suy nghĩ của em về chi tiết phó may may áo ngược hoa trong đoạn trích trên.
(1) Chi tiết phó may may áo ngược hoa cho ông Giuốc-đanh là một chi tiết đặc sắc trong đoạn trích bởi chỉ một chi tiết nhỏ nhưng đã làm nổi bật tính cách nhân vật ông Giuốc-đanh là một người ngu dốt, mu mội và ngờ nghệch, điển hình cho bọn trưởng giả học làm sang. (2) Khi bác phó may mang đến bộ lễ phục quá chậm trễ, đã thế Giuốc-đanh còn phát hiện hoa cài trên bộ lễ phục may bị ngược. (3) Ông giận lắm nhưng khi nghe bác phó may nói rằng quý tộc họ toàn mặc như vậy thì Giuốc-đanh lại tặc lưỡi cho qua và khen rằng: “Bộ lễ phục này cũng đẹp đẩy”. (4) Dù có tức tối khi không vừa ý nhưng chỉ vì thói học đòi lố bịch và sự thiếu hiểu biết của mình mà Giuốc-đanh đã bị bác phó may lươn lẹo dắt mũi. (5) Với người xem, luận điệu của bác phó may rõ ràng là lừa bịp (lễ phục không may màu đen, lại còn may hoa ngược), còn với ông Giuốc-đanh, ông thay đổi rất nhanh bởi sự háo danh điên cuồng và ngu muội. (6) Chính vì thế, khi bác phó may nói rằng hoa ngược có thể đổi thành hoa xuôi thì ông Giuốc-đanh chối đây đẩy: “Không, không” và lảng sang chuyện khác: “Bác cho rằng tôi mặc áo này có vừa vặn không ?”. (7) Chỉ với một chi tiết đó đã đủ thấy tính cách học đòi làm sang của ông Giuốc – đanh mạnh mẽ đến nhường nào. (8) Mô – li – e đã xây dựng thành công nhân vật hài kịch bất hủ khi tạo ra con người với nhân cách khập khiễng, nhầm lẫn giữa cái ngu dốt, ngớ ngẩn với cái học đòi sang trọng. (9) Quả là chi tiết chinh phục tiếng cười khán giả, cũng như hiện thực đáng suy ngẫm về một phần con người trong xã hội có tính cách như ông Giuốc – đanh.
Kết luận
Hướng dẫn soạn bài Trưởng giả học làm sang từ The POET Magazine sẽ giúp bạn có thêm tư liệu để học tập hiệu quả và nắm vững nội dung bài. Đoạn trích chứa đựng rất nhiều ý nghĩa mà bất cứ ai cũng phải dừng lại nghiền ngẫm khi thưởng thức.