Top những bài thơ về trăng lãng mạn, trữ tình

Thơ về trăng là biểu tượng lãng mạn được nhiều thi nhân sử dụng. Từ dòng thơ cho thiếu nhi, thơ trữ tình đến kháng chiến, trăng luôn có cách xuất hiện riêng khiến bạn phải bất ngờ vì cách dùng của tác giả.

Truy cập https://www.thepoetmagazine.org/ để theo dõi các bài thơ về trăng và nhiều chủ đề thú vị khác.

Table of Contents

Thơ về trăng 2 câu

Những câu thơ về trăng dù ngắn cũng đủ mô tả cảm xúc của tác giả. Có rất nhiều câu thơ hay đã được tổng hợp:

1/ Trăng dưới nước là trăng trên trời

Người trước mặt là người trong tim

2/ Vầng trăng ai xẻ làm đôi

Để lòng thi sĩ đêm ngồi tương tư

3/ Trăng kia ai vẽ mà tròn

Lòng anh ai trộm mà hoài nhớ thương.

4/ Trăng soi đáy nước in trời…..

Tìm hoài không thấy bóng người mình thương

5/ Ở đâu trăng có nhớ người

Ở đây đang có một người nhớ trăng.

6/ Bóng trăng em ngỡ bóng đèn

Bóng cây em ngỡ bóng thuyền anh sang.

7/ Nụ cười em bao la vũ trụ

Muôn vạn thiên hà lấp lánh trăng sao.

8/ Trăng tròn chỉ có đêm rằm

Tình ta tháng tháng, năm năm vẫn tròn

9/ Trăng lên đỉnh núi trăng tà

Đường cong em thế, ai mà không mê

10/ Trăng rằm mười sáu trăng nghiêng

Thương em chúm chím cười duyên một mình

11/ Ngẩng đầu ngắm trăng sáng

Cúi đầu…muốn hôn anh

12/ Em vốn đem tim mình hướng về ánh trăng,

Thế nhưng ánh trăng lại chiếu soi dòng nước
13/ Có ai nuốt ánh trăng vàng

Có ai nuốt cả bóng nàng tiên nga…

Thơ 4 chữ về trăng

Các bài thơ 4 chữ về trăng là những bài thơ được sáng tác ngắn gọn, súc tích nhưng đầy đủ ý nghĩa. Đem đến cho người đọc bài thơ đầy tình cảm, cảm xúc.

1/ Khúc trăng xưa (Tác giả: Trịnh Bửu Hoài)

Trăng của trăm năm

Về đây lồ lộ

Người của hôm qua

Hư ảo phương nào…

 

Trăng rằm tháng Tám (Tác giả: Chưa rõ)

Trăng rằm tháng Tám

Sáng tỏ như gương

Tròn như chiếc bánh

Treo trên đỉnh trời

Nhìn trăng như muốn

Cùng em đi chơi

Rước đèn, ăn cỗ

Xem lân hội rằm

Trăng như người bạn

Soi bước em đi

Khắp làng, khắp xóm

Vui mừng trung thu.

Thơ về trăng là một trong những tuyển tập thơ về thiên nhiên hay, cảm xúc. Ngoài ra, rất nhiều áng văn hay về cảnh vật quê hương, đất nước cũng đã tổng hợp để bạn theo dõi, cảm nhận.

2/ Bé hỏi Cuội (Tác giả: Nguyễn Thị Ngọc Hiếu)

Đêm về thấy Cuội

Cùng trăng đùa vui

Khi trời tỏa nắng

Cuội đâu mất rồi

Đi đâu thế Cuội

Trốn ngủ rồi chăng

Hay Cuội cãi mẹ

Lại đi xuống trần

Dưới trần nhiều ngã

Xe cộ đông ghê

Lỡ Cuội đi lạc

Biết đâu đường về

Bé chỉ thích Cuội

Ở mãi bên trăng

Ghé mắt xuống trần

Mỗi đêm nhìn bé

3/ Dưới ánh trăng vàng (Tác giả: Chưa rõ)

Dưới ánh trăng vàng

Tôi nàng tán gẫu

Ngôi sao Bắc đẩu

Chớp mắt im hơi

Mạch thiên thạch rơi

Ma trơi lặp loè

Đom đóm e dè

Tìm ai thắp đuốc

Đêm khuya giá buốt

Não nuột dế kêu

Định ngỏ lời yêu

Vì nghèo nán lại

Lửa lòng bốc cháy

Tay lỡ chạm tay

Thoang thoảng đâu đây

Mùi hương dạ lý.

bài thơ về trăng
Thơ ánh trăng vàng lan tỏa dịu nhẹ khắp chốn

Thơ về trăng và tình yêu

Trăng trong các bài thơ về tình yêu là hình ảnh không thể thiếu. Hình ảnh mặt trăng giúp cho các bài thơ về tình yêu trở nên có hồn và cảm xúc hơn.

1/ Đây thôn Vĩ Dạ (Tác giả: Hàn Mặc Tử)

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền

 

Gió theo lối gió, mây đường mây,

Dòng nước buồn hiu, hoa bắp lay…

Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,

Có chở trăng về kịp tối nay?

 

Mơ khách đường xa, khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra…

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà.

Thơ về mây trời cũng là chủ đề thường được nhắc đến bên cạnh gió, trăng. Với các thi nhân, mỗi hiện tượng tự nhiên đều có những sắc thái riêng có thể sử dụng để mô tả cảm xúc, tình cảm trong những áng thơ của mình.

2/ Đà Lạt trăng mờ (Tác giả: Hàn Mặc Tử)

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,

Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.

Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,

Như đón từ xa một ý thơ.

 

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,

Để nghe dưới đáy nước hồ reo.

Để nghe tơ liễu rung trong gió,

Và để xem trời giải nghĩa tình yêu.

 

Hàng thông lấp loáng đứng trong im,

Cành lá in như đã lặng chìm.

Hư thực làm sao phân biệt được?

Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.

 

Cả trời say nhuộm một màu trăng,

Và cả hồn tôi chẳng nói rằng

Không một tiếng gì nghe động chạm

Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!

3/ Ghen (Tác giả: Hàn Mặc Tử)

Ta ném mình đi theo gió trăng,

Lòng ta tản khắp bốn phương trời

Cửu trùng là chốn xa xôi lạ

Chim én làm sao bay đến nơi?

 

Chiếc tàu chở cả một đêm trăng

Muôn ánh sao ngời chói thẳng băng

Muôn sợi hương trầm bay bối rối

Muôn vàn thần thánh sống cao sang.

 

Giây phút ôi chao nguồn cực lạc

Tình tôi ghen hết thú vô biên

Ai cho châu báu cho thinh sắc

Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.

4/ Tình trăng (Tác giả: Võ Văn Thuận)

Trăng khuya nhánh liễu phân kỳ

Màn đêm tịch mịch phân ly ba đường

Trăng vàng mờ nhạt khói sương

Gió lùa liễu rủ ba đường vấn vương

Mây mù che giấu trăng thương

Cớ sao tạo hoá cắt thương tình chàng

Ta buồn mặt rủ mày hường

Người thương vắng bóng giọt sầu lệ rơi

Trăng sầu gặp tiếc mưa ngâu

Lòng chàng với thiếp ai sầu hơn ai

Gió đưa nhành liễu bắt cầu

Ngưu Lang chức nữ bắt đầu gặp nhau

Trăng ơi sao mãi một màu

Sao trăng không tỏ gặp nhau một lần.

5/ Không đề

Đêm tàn uống ánh trăng say
Ước gì được cái chau mày từ em
Mong hồ sóng nước trôi êm
Để tôi nhớ được môi mềm ngày xưa

Em là cái nắng ban trưa
Lòng oi bức lúc em vừa ngó sang
Đường tôi thẳng tắp rẽ ngang
Làm cho tôi viết trăm hàng thơ yêu

Trong tôi khoảng lặng cuối chiều
Cũng bừng sáng dậy đánh liều nhớ em
Thì ra nỗi nhớ là đêm
Yêu em là mấy nghìn đêm đen buồn

Mà em đâu biết ngọn nguồn
Thành ra em cũng không buồn để tâm
Cho tôi ngày tháng trầm ngâm
Cho tôi hai chữ “biệt tăm” lạnh lùng

Em xa xôi đến vô cùng
Tôi về ôm những vô cùng đắng cay
Đêm tàn lại uống trăng say
Lại mơ được cái chau mày từ em

Thơ về trăng buồn

Bên cạnh những bài thơ về trăng tình yêu, thiếu nhi, kháng chiến thì cũng có những bài thơ đượm buồn. Tác giả ngắm trăng nhưng tâm trạng buồn đã cho ra các tác phẩm đầy cảm xúc.

1/ Trăng buồn (Tác giả: Tịnh Tâm)

Và đêm nay trăng buồn như lặng lẽ

Đứng núp mình sau góc bể chân mây

Gió đuổi xua quằn cành cây nghiêng rẽ

Tung bụi đời hoa cỏ vẽ bay bay

 

Bên song cửa vết thương trầy ẩn hiện

Tên anh về trong từng tiếng chim kêu

Anh hỡi anh con đường yêu câu chuyện

Thật não nề rơi rụng chuyển đìu hiu

 

Trăng chênh chếch khuyết cành khều lưỡi móc

Bất cần đời dù lăn lóc mảnh đôi

Nơi cô tịch bóng đen đời hạ vốc

Riêng mình em ngồi ôm khóc nhớ thôi

 

Chạm tiếng thở giọt lệ trôi thắm má

Trăng buồn rơi xô ngã bóng héo gầy

Ôi thao thức với đêm đầy lạnh giá

Hàng mưa đời lại tầm tã cuồng vây

2/ Ánh trăng buồn (Tác giả: Thanh Trần)

Nửa đêm nhìn ánh trăng buồn

Cô đơn lẻ bóng lệ tuôn gối mềm

Giờ này người đã ấm êm

Bỏ rơi một nửa trong đêm u sầu

Những ngày hai đứa còn đâu

Nhớ lời anh nói những câu hẹn thề

Bên vạt cỏ dọc triền đê

Anh đi quên cả lối về thăm em

Giờ đây trăng rủ bên thềm

Để cho ngọn gió ghé xem những gì

Mây buồn mây cũng bay đi

Còn em nỗi tủi sầu bi lệ nhoà

Nghĩ rằng tình đó đã qua

Nghĩ rằng anh ở nơi xa thật rồi

Sao lòng vẫn thấy bồi hồi

Trong đêm không ngủ… lạy trời quên anh

thơ về mặt trăng
Thơ về mặt trăng trữ tình, lãng mạn

3/ Đêm trăng buồn (Tác giả: Chưa rõ)

Trăng có buồn khi nghe tiếng thở than

Đêm quạnh quẽ mà lệ tràn khóe mắt

Ly rượu đắng quên hết tình gom nhặt

Mà vẫn nghe niềm hiu hắt trong lòng

 

Trăng có buồn thấy người vẫn hoài mong

Đêm trăng sáng mà sao lòng buồn bã

Bao nỗi nhớ len đầy trong đáy dạ

Mà làm sao để xóa hết bây giờ

 

Trăng có buồn khi ta đứng ngẩn ngơ

Cầm ly rượu sao thần thờ chới với

Bao ngày tháng đứng chờ nơi bến đợi

Nên tâm tư luôn diệu vợi nỗi sầu

Lòng ta buồn khi thức suốt canh thâu

Muốn hỏi gió bởi vì đâu nên nỗi

Tình chợt đến rồi chợt đi rất vội

Đã khiến ta luôn cằn cỗi tủi hờn

 

Đêm trăng buồn lòng hiu hắt nhiều hơn

Thấy nhòe nhoẹt như trăng hờn dỗi khóc

Ta lại thấy sao quá nhiều mệt nhọc

Đêm trăng thanh ta cô đơn một mình.

Thơ thả thính về trăng

Thơ về ánh trăng dùng để thả thính, tỏ tình cũng là chủ đề thơ được nhiều người tìm kiếm. Đặc biệt là những bạn trẻ sống tình cảm, yêu thơ ca.

1/ Trăng tình (Tác giả: Xuân Diệu)

Trong khu vườn đêm huyền bí, trăng rơi,

Ánh sáng phủ tràn mọi con đường.

Bước chân tôi và người ấy nhẹ nhàng qua…

Im lìm, không dám thốt lên lời gì.

 

Chân tôi nhẹ nhàng giữa những hạt vàng,

Sợ rằng bước chân trên trăng sẽ làm động.

Hoa duyên ngơ ngác giữa lá cây,

Mất nhịp với những ánh sáng trăng lung linh.

 

Những dải tơ xanh dịu dàng,

Gió nhẹ mang điệu nhảy của cành cây.

Cho gió hòa mình trong nỗi buồn êm đềm,

Linh hồn của đêm trở nên dịu dàng.

 

Chúng tôi bước nhẹ giữa dòng thơ

Lạc vào niềm êm đằng xa xôi

Trăng sáng rực, trăng cao, trang rộng lớn!

Hai ta, còn đọng lại niềm bơ vơ.

2/ Trăng khuya

Trăng khuya, gió đi tìm,

Xe duyên tơ nguyệt ở đâu?

Ngồi ngóng đêm thâu mỏi mòn

Mây bay hỏi sầu nhớ ai?

 

Trăng khuya, mơ mộng vờn ai

Đôi mắt nhung nai mơ màng

Trăng mộng đêm say, có buồn

Nhung nhớ ngập tràn, như tôi

 

Trăng lơ lửng xa xôi,

Nửa đêm mộng lần trôi xa.

Mây hồng lơ lửng chân gió,

Gió reo nhẹ, rung vầng trăng khuya.

 

Đêm nay, gió về ru mây,

Mộng tràn trề thương yêu.

Trăng tròn, trăng khuyết lên ngựa,

Tình em dậy sóng, anh ơi nơi đâu?

 

Vầng trăng sẽ làm đôi chăng?

Tình em gió cuốn, xót xa.

Bên cạnh những bài thơ bình minh và hoàng hôn hay, các dòng thơ về trăng cũng đem đến cảm xúc rất đỗi ngọt ngào.

3/ Trăng thanh bình (Tác giả: Thanh Hùng)

Đêm trăng sáng ở miền quê thôn dã

Rất thanh bình và êm ả nên thơ

Ta bon chen nơi phố thị vật vờ

Nhiều mỏi mệt giữa dòng đời trôi nổi

 

Đêm trắng sáng mà như trăng hờn dỗi

Khuất rặng cây như mang nỗi u buồn

Nặng trĩu lòng lặng lẽ giữa màn sương

Thấy hiu hắt cho đêm trường lạnh lẽo

 

Trăng nhớ ai để trăng gầy khô héo

Ta cũng buồn vì một nỗi niềm riêng

Vì tâm tư cứ man mác buồn phiền

Tìm ai đó có cùng mang tâm sự

 

Chỉ muốn nói vài ba câu nhắn nhủ

Trăng có còn sáng tỏ ở nơi xa

Ở nơi đây người cũng nhớ lắm mà

Có ai ngắm ánh trăng tà cuối buổi

 

Trăng yên lặng trong màn đêm u tối

Rất thanh bình cho những kẻ chờ mong

Ánh trăng khuya nghe ảo não trong lòng

Trăng sáng quá mà trong ta vô vọng

 

Đêm tĩnh mịch ánh trăng soi một bóng

Dáng hao gầy đang thắc thỏm chờ ai

Từng bước chân trên vạn lý đường dài

Nhìn trăng sáng ta nhớ hoài giấc mộng.

4/ Một miệng trăng (Tác giả: Hàn Mặc Tử)

Cả miệng ta trăng là trăng

Cả lòng ta vô số gái hồng nhan

Ta nhả ra đây một nàng

Cho mây lặng lờ, cho nước ngất ngây

Cho vì sao rụng xuống mái rừng say

Gió thổi rào rào như lá đổ

Suối gì trong trắng vẫn đồng trinh

Bóng ai theo dõi bóng mình

Bóng nàng yêu tinh

Nhịp cười như tiếng vỡ pha lê

 

Thưa tôi không dám say mê

Một mai tôi chết bên khe Ngọc Tuyền

Bây giờ tôi dại, tôi điên

Chắp tay tôi lạy cả miền không gian

Hẹn tôi tảng sáng đi tìm mộng

Mộng còn lưởng vưởng bến xa mơ

Tiếng gà gáy rung trăng đầu hạ

Tôi hoảng hồn lên, giận sững sờ.

Thơ ngắn về gió chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc. Có lúc gió thật dịu êm cũng đôi khi là sự mạnh liệt, mạnh mẽ.

Thơ về mặt trăng cho bé

Thơ hay về trăng cho thiếu nhi thường  có số chữ ít, câu từ ngắn gọn, dễ nhớ.

1/ Trăng ơi…từ đâu đến (Tác giả: Trần Đăng Khoa)

Trăng ơi… từ đâu đến?

Hay từ cánh rừng xa

Trăng hồng như quả chín

Lửng lơ lên trước nhà

 

Trăng ơi… từ đâu đến?

Hay biển xanh diệu kỳ

Trăng tròn như mắt cá

Chẳng bao giờ chớp mi

 

Trăng ơi… từ đâu đến?

Hay từ một sân chơi

Trăng bay như quả bóng

Đứa nào đá lên trời

 

Trăng ơi… từ đâu đến?

Hay từ lời mẹ ru

Thương Cuội không được học

Hú gọi trâu đến giờ!

 

Trăng ơi… từ đâu đến?

Hay từ đường hành quân

Trăng soi chú bộ đội

Và soi vàng góc sân

 

Trăng ơi… từ đâu đến?

Trăng đi khắp mọi miền

Trăng ơi có nơi nào

Sáng hơn đất nước em…

thơ về trăng thiếu nhi
Bài thơ về mặt trăng cho thiếu nhi

2/ Ông trăng đêm rằm (Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng)

Ông trăng đêm rằm

Mặt tròn lừng lựng

Từ nơi xa xăm

Về đây ông đứng

 

Ông đứng giữa trời

Lơ lơ lửng lửng

Dưới trăng em chơi

Ông càng tỏa sáng

 

Đường làng đầy trăng

Chân em rối rít

Góc sân đầy trăng

Miệng em khúc khích

 

Em cùng ông bước

Trên con đường làng

Cho em mơ ước

Được lên cung Hằng

3/ Bài thơ trăng (Tác giả: Ny Ngọc)

Tròn như vành nón mở

Tròn như miệng giếng khơi

Tròn như hoa cúc nở

Tròn như trái bóng hơi.

 

Giữa biển trời sâu thẳm

Trăng đứng làm hải đăng

Rất trong và rất sáng

Là ngọn đèn của trăng

 

Hãy nhớ khi trăng khuyết

Lơ lửng chiếc thuyền thoi

Hãy nhớ đêm tối trời

Yêu trăng tròn tha thiết.

4/ Trăng (Tác giả: Chưa rõ)

Trăng như quả thị chín vàng

Để cho cô Tấm nhẹ nhàng bước ra

Trăng như là chiếc bánh đa

Để cho cu Tí dâng quà biếu ông.

Trăng như trái bưởi, trái bong

Để cây mang nặng uốn cong vòm trời.

Trăng là quà tặng mọi người

Đêm rằm tỏa sáng muôn lời múa ca.

Trăng như gương mặt tươi hoa

Yêu thương mẹ gọi luôn là bé Trăng!

Vẫn còn rất nhiều bài thơ hay được cập nhật tại Thepoetmagazine. Bạn có thể theo dõi để biết thêm nhiều áng thơ cảm xúc về trăng, trời, gió, phong cảnh thiên nhiên, đất nước.

5/ Chờ trăng (Tác giả: Phan Trung Hiếu)

Trung thu đón trăng sáng

Trời bỗng mù mịt mưa

Bé thở dài ngao ngán

Trăng lướt nhoè, buồn chưa!

Bao nhiêu là bánh trái

Xin đổi một đời trong

Đèn ông sao nhỏ tí

Thay thế nào được trăng?

Thôi thì thôi đành đợi

Mai mốt trời tạnh mưa

Trông trăng ta phá cổ

Như rằm nào thu xưa.

6/ Trăng lưỡi liềm (Tác giả: Nguyễn Hưng Hải)

Những ngôi sao trên trời

Như cánh đồng mùa gặt

Vàng như những hạt thóc

Phơi trên sân nhà em

 

Vầng trăng như lưỡi liềm

Ai bỏ quên giữa ruộng

Hay bác thần nông mượn

Của mẹ em lúc chiều.

Thơ về trăng và người lính

Trong kháng chiến, với tâm hồn thi sĩ bên cạnh tinh thần chiến đấu của mình. Các tác giả đã sáng tác ra rất nhiều bài thơ về trăng hay.

1/ Cảnh rừng Việt Bắc

Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay

Vượn hót chim kêu suốt cả ngày

Khách đến thì mời ngô nếp nướng

Săn về thưởng chén thịt rừng quay

Non xanh, nước biếc tha hồ dạo

Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say

Kháng chiến thành công ta trở lại

Trăng xưa, hạc cũ với xuân này.

2/ Ánh trăng (Tác giả: Nguyễn Duy)

Hồi nhỏ sống với đồng

Với sông rồi với bể

Hồi chiến tranh ở rừng

Vầng trăng thành tri kỷ

 

Trần trụi với thiên nhiên

Hồn nhiên như cây cỏ

Ngỡ không bao giờ quên

Cái vầng trăng tình nghĩa

 

Từ hồi về thành phố

Quen ánh điện cửa gương

Vầng trăng đi qua ngõ

Như người dưng qua đường

 

Thình lình đèn điện tắt

Phòng buyn-đinh tối om

Vội bật tung cửa sổ

Đột ngột vầng trăng tròn

 

Ngửa mặt lên nhìn mặt

Có cái gì rưng rưng

Như là đồng là bể

Như là sống là rừng

 

Trăng cứ tròn vành vạnh

Kể chi người vô tình

Anh trăng im phăng phắc

Đủ cho ta giật mình

3/ Đồng chí (Tác giả: Chính Hữu)

Quê hương anh nước mặn đồng chua

Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá

Anh với tôi đôi người xa lạ

Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau.

Súng bên súng, đầu sát bên đầu

Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ

Đồng chí!

 

Ruộng nương anh gửi bạn thân cay

Gian nhà không mặc kệ gió lung lay

Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính

Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,

Sốt run người, vầng trán ướt mồ hôi.

 

Áo anh rách vai

Quần tôi có hai mảnh vá

Miệng cười buốt giá

Chân không giày

Thương nhau tay nắm lấy bàn tay!

 

Đêm nay rừng hoang sương muối

Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới

Đầu súng trăng treo.

4/ Đi thuyền trên sông Đáy

Dòng sông lặng ngắt như tờ,

Sao đưa thuyền chạy, thuyền chờ trăng theo

Bốn bề phong cảnh vắng teo

Chỉ nghe cót két tiếng chèo thuyền nan

 

Lòng riêng riêng những bàng hoàng

Lo sao khôi phục giang sơn Tiên Rồng

Thuyền về, trời đã rạng đông

Bao la nhuốm một màu hồng đẹp tươi.

Thơ về trăng của bác

Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng có nhiều bài thơ về trăng, tiêu biểu như:

1/ Ngắm trăng (Tác giả: Hồ Chí Minh)

Dịch thơ

Trong tù không rượu cũng không hoa,

Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ

Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ

Trăng nhòm khe cửa trăng ngắm nhà thơ.

2/ Cảnh khuya (Tác giả: Hồ Chí Minh)

Tiếng suối trong như tiếng hát xa,

Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.

Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,

Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.

3/ Rằm tháng giêng

Rằm xuân lồng lộng trăng soi,
Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân.
Giữa dòng bàn bạc việc quân,
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.

4/ Dạ lãnh

Đêm thu không đệm cũng không chăn,
Gối quắp, lưng còng, ngủ chẳng an;
Khóm chuối trăng soi càng thấy lạnh,
Nhòm song, Bắc Đẩu đã nằm ngang

5/ Đêm thu

Trước cửa lính canh bồng súng đứng,
Trên trời trăng lướt giữa làn mây;
Rệp bò ngang dọc như thiết giáp,
Muỗi lượn hung hăng tựa máy bay;

6/ Thư trung thư 1951

Trung thu trăng sáng như gương
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng
Sau đây Bác viết mấy dòng
Gửi cho các cháu tỏ lòng nhớ nhung…

Thơ về trăng quê

Hình ảnh ánh trăng trên quê hương được rất nhiều tác giả đưa vào trong thơ ca của mình tạo nên những tác phẩm hay tuyệt vời. Có rất nhiều sáng tác thơ về trăng quê bất hủ, nổi tiếng như bên dưới.

1/ Tĩnh dạ tứ (Tác giả: Lý Bạch – Bản dịch: Xuân Sơn)

Bản gốc:
Sàng tiền minh nguyệt quang,
Nghi thị địa thượng sương.
Cử đầu vọng minh nguyệt,
Đê đầu tư cố hương.

Bản dịch thơ:
Ánh trăng sáng bên đầu giường,
Ngỡ như mặt đất phủ sương bốn bề.
Ngẩng đầu trăng thực như mê,
Cúi đầu chợt nỗi nhớ quê ngập lòng.

thơ về trăng quê
Thơ về trăng ở quê yên bình, nhẹ nhàng

2/ Trăng quê (Tác giả: Đặng Minh Mai)

Lâu lắm rồi tôi được ngắm trăng quê

Trăng đẹp lắm lảm mê người xa xứ

Quê hương tôi đang đắm say giấc ngủ

Bước lặng thầm đường cũ ánh trăng thu

Xa tuổi thơ, xa lời ru của mẹ

Đêm nay đây trăng sáng trong đêm nhẹ

Kỷ niệm nào khe khẽ thức trong tim?

Đây đống rơm, khóm chuối ta trốn tìm

Kia cầu ao nơi ta ngồi hóng mát

Lũy tre xanh rì rào ngân tiếng hát

Gió thu về thơm ngát lúa quê hương

Quê hương ơi! Sao quá đỗi thân thương

Đượm lòng tôi bao vấn vương nỗi nhớ

Ánh trăng quê vẫn nồng nàn hơi thở

Khi da rồi lòng nức nở nhớ quê

Ánh trăng vàng vẫn lấp lánh đê mê

Bao ký ức cứ tràn trề tuôn chảy

Đâu xa cách trái tim hồng luôn cháy

Nghĩa xóm làng tình ấy đẹp như trăng.

Thơ về trăng và biển

Trăng trên biển với cơn sóng vỗ rì rào luôn là nguồn cảm hứng để những ai yêu thơ ca tạo ra các tác phẩm hay. Đặc biệt là kết hợp hình ảnh trăng và biển trong các bài thơ của mình.

1/ Tình trăng và biển (Tác giả: Lê Thị Ngọc Thuỷ)

Biển kia dù lặng hay sóng cao

Bóng trăng sáng dịu vẫn len vào

Chìm đắm thật sâu trong làn nước

Như lời thề hẹn tự khi nao

Sóng nước dâng trào như vuốt ve

Trăng lặng để nghe tiếng sóng thề

Xin được ngàn năm tình nồng ấm

Giữ chặt vầng trăng… chẳng cho về

Trăng cũng dịu dàng thề với ai

Soi sáng yêu thương suốt đêm dài

Du cho sóng gió tình thay đổi

Trăng vẫn sáng soi chẳng ai hoài

Những ngày trăng sáng soi biển sâu

Tình tự miệt mài khi bên nhau

Bài yêu muôn thuở trăng và biển

Các cặp đôi yêu cũng mơ cầu.

2/ Trăng và biển (Tác giả: Phạm Thị Ngọc Liên)

Biển đêm giương mắt ngó
em xuống biển trần truồng
vòng hông hoang ánh bạc
như thuỷ thần rung chuông

Anh đứng che đầu gió
tóc bay vào biển đêm
thuỷ thần đưa tay vẫy
biển rì rào ngợi khen

Chỉ có biển và em
cùng hát lời ân ái
ngực tròn như đồi trăng
thả ánh vàng xuống đáy

Biển mênh mông đầy tràn …

Thơ hài về mặt trăng

Những bài thơ ngắn về trăng cũng có thể hài hước, chế đem lại tiếng cười cho bạn đọc. Một số câu thơ hay đã được tổng hợp như:

1/ Ta đem lòng này gửi trăng sáng

Ai ngờ trăng sáng chiếu xuống mương.

2/ Trăng soi bóng lên gió ngàn

Mây ghen cái bóng, trút màn mưa đêm.

3/ Trăng lên đỉnh núi trăng tà

Em chưa 18 anh chờ em nha

4/ Có ai sinh ra là một mảnh hoàn thiện,

Đến cả trăng cũng khuyết rồi tròn.

5/ Đêm nay trăng sáng quá…

Em muốn hôn vào má anh

6/ Trăng lên rồi đó anh tề
Nói chi thì nói em về kẻo mẹ la
Mẹ la thì mặc mẹ la
Cho anh ” thơm ” cái mới về ngủ ngon
Ngủ ngon thì mặc kệ anh
Anh thơm anh thích nhớ nhau lúc này
Em này anh đã yêu rồi
Suốt đời anh chỉ yêu mình em thôi
Anh nói như đã đúng rồi
Anh yêu cho chán anh rời em đi
Ngước mặt lên hỏi ông trời
Suốt đời yêu mãi em này mà thôi
Ô- kê em đã tin rồi
Em này dâng hiến cho đời thêm vui
Sáng mai em gọi anh hoài
Mà sao nghe máy cứ ò í e
Thì ra anh đã qua Hàn
Đổi tên thành chữ ” Bye Bye ” em nè

7/ Trăng lên đỉnh núi trăng tà
Đường cong em thế, ai mà không mê

Trăng lên đỉnh núi trăng tà
Tiên sư bố đứa vợ già dở hơi

Trăng lên đỉnh núi trăng tà
Mình yêu ta thực hay là yêu chơi?
Trăng lên đỉnh núi trăng ngời
Yêu thời yêu thực, yêu chơi làm gì!

8/ Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nửa rồi.
Cung Quế đã ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhấc lên chơi.
Có bầu có bạn, can chi tủi,
Cùng gió cùng mây, thế mới vui.
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám,
Tựa nhau trông xuống thế gian cười.

Thơ về trăng mùa thu

Những câu thơ mô tả về trăng ngày thu mang theo cảm xúc rất riêng, bạn có thể theo dõi một vài câu thơ lắng đọng sau:

1/ Tiếng thu (Lưu Trọng Lư)

Em không nghe mùa thu

Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rạo rực

Hình ảnh kẻ chinh phu

Trong lòng người cô phụ?

Em không nghe rừng thu

Lá thu kêu xào xạc

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô?

2/ Tình Thu (Hàn Mặc Tử)

Đêm qua ả Chức với chàng Ngưu

Nhắc chuyện yêu đương ở dưới cầu

Kể lể một năm tình vắng vẻ

Sao em buồn bã suốt canh thâu?

Đêm ấy trăng thu vui vẻ lạ!Người ta cười nói đến nhân duyên

Sao ta không dám nhìn nhau rõ

Gặp gỡ bên đường cũng thản nhiên?

Đêm trước ta ngồi dưới bãi trông

Con trăng mắc cỡ sau cành thông

Buồn buồn ta muốn về, trăng hỏi:

Thu đến lòng em có lạnh không

Đêm nay ta lại phát điên cuồng

Quên cả hổ ngươi, cả thẹn thuồng

Đứng rũ trước thềm nghe ngóng mãi

Tiếng đàn the thé ở bên song…

Và được tin ai sắp bỏ đi

Chẳng thèm trở lại với Tình Si

Ta lau nước mắt, mắt không ráo

Ta lẫy tình nương, rủa biệt ly!

Lời kết

Tổng hợp các bài thơ về trăng hay và ý nghĩa dành cho những ai yêu thích thơ ca, đặc biệt là hình ảnh trăng. Với tâm hồn thi sĩ lãng mạn thì hình ảnh trăng không thể thiếu trong thơ ca của các tác giả.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *