Tuyển tập thơ về ngày giỗ cha mẹ, ông bà, vợ chồng tình cảm nhất
Tình cha nghĩa mẹ và công ơn sinh thành dưỡng dục luôn là tình cảm thiêng liêng đối với mỗi người. Chính từ nguồn cảm xúc đó có rất nhiều bài thơ về ngày giỗ bố mẹ, ông bà, vợ chồng được sáng tác.
Tuyển tập thơ, ca dao hay tại The POET Magazine. Tham khảo để xem các câu thơ cảm xúc cùng những bài phân tích văn học sâu sắc nhất.
Thơ về ngày giỗ bố – cha
Công cha nuôi dưỡng vô bờ bến là điều bất kì người con nào cũng ghi nhớ trong lòng. Chính vì vậy, ngày giỗ của cha cũng có rất nhiều bài thơ sáng tác để lưu giữ lại cảm xúc này.
Thương cha (Tác giả: Huê Đàm)
Thương cha nắng sớm mưa chiều
Ruộng đồng vất vả rất nhiều cực thân
Nuôi con khôn lớn thành nhân
Dạy con đạo lý nghĩa ân trên đời.
Cha tôi khó nhọc cả đời
Thành thật chất phác không lời dối gian
Đối đãi ân cần thế nhân
Giúp người hoạn nạn không cần trả ơn.
Trọn đời nhớ bóng hình cha
Gian lao khổ cực biết bao quên mình
Mong con khôn lớn anh minh
Thành nhân chi mỹ thấu tình người ơi.
Công ơn dưỡng dục cao vời
Như là sông núi biển trời bao la
Làm con phụng dưỡng mẹ cha
Viếng thăm chăm sóc mới là hiếu nhân.
Tình cảm của phụ mẫu cũng được tổng hợp trong những câu thơ ngắn về cha mẹ đầy ý nghĩa. Có những bài chỉ 2 dòng ngắn ngủ cũng khiến bạn phải rơi nước mắt.
Nhớ cha (Tác giả: Bằng Lăng Tím)
Đã lâu rồi con không viết về Cha
Nhớ tất cả những món quà Cha tặng
Cha ôm ấp ngồi bên con bình lặng
Ấm áp tình sâu lắng tựa dòng sông.
Bình minh lên tia nắng sớm trên đồng
Cha tất tả khơi thêm dòng nước ngọt
Cây lúa trổ quên muộn phiền đắng đót
Lòng dạt dào nghe chim hót trên cây.
Vắng bóng cha trong tim nhớ dâng đầy
Cha đã khuất còn đây hương trầm tỏa
Đã có lúc con tưởng mình gục ngã
Cố dặn lòng mang thả hết niềm đau.
Trắng khăn tang còn vương vấn trên đầu
Nhớ Cha lắm mưa sầu rơi khóe mắt
Tiếng gió thoảng bên ngoài sông dìu dặt
Kỷ niệm buồn gom nhặt chỉ mình con.
Tổng hợp thơ về áo dài ngắn gọn cũng chứa đựng hình bóng của cha mẹ, kề cạnh con những ngày thơ ấu.
Bóng cha (Tác giả: Bằng Lăng Tím)
Cha khuất bóng về nơi cõi phật
Mỗi ngày qua se sắt nỗi buồn
Bên thềm hiu hắt mưa tuôn
Cha là tất cả cội nguồn yêu thương
Khói hương tỏa canh trường nghi ngút
Con nhớ hoài mỗi phút bên Cha
Điều hay răn dạy chan hòa
Vầng dương tỏa sáng trong nhà ấm êm
Ngàn tinh tú trời đêm ẩn hiện
Tình cha như biển trời bao la
Hái bông hoa thắm vườn nhà
Con dâng kính tặng Cha già dấu yêu.
Nhớ cha (Tác giả: Chuyên Tạ)
Tự bao giờ con ít viết về Cha
Mỗi lần nghĩ lại nhạt nhòa nước mắt
Nỗi đau ấy bao ngày con gom nhặt
Vắng cha rồi se thắt cả lòng con
Cha đã đi chẵn hai chục năm tròn
Thời gian chẳng xóa giúp con nỗi nhớ
Dù cố gắng nén kiềm cơn nức nở
Vẫn nghẹn ngào người giờ ở nơi đâu
Cha dạy con chữ nhân nghĩa làm đầu
Nuôi con lớn khó khăn đâu có quản
Và có lúc giống như một người bạn
Khuyên nhủ con ngăn cản những sai lầm.
Cha chẳng giàu nhưng sống rất có tâm
Người từng trải bao thăng trầm vất vả
Cha nhắc nhở mong con đừng vấp ngã
Cả đời mình dành tất cả cho con.
Ngày giỗ Cha (Tác giả: Nguyễn Văn Anh)
Hôm nay ngày giỗ của cha
Cha đi để mẹ bao la sầu đau
Chị em con dại như nhau
Ngây thơ chưa biết gì đâu cha à
Âm dương giờ cách biệt xa
Tìm đâu ra bóng dáng cha hàng ngày
Để răn điều nọ điều này
Khuyên bảo con học cái hay ở đời
Càng nghĩ lòng càng rối bời
Ở nơi chín suối cha ơi có tường
Lòng con mang nỗi nhớ thương
Người cha yêu dấu ánh dương soi đường.
Hôm nay con thắp nén hương
Cầu cha siêu thoát bốn phương độ trì
Cho mẹ không bệnh tật gì
Chị em con cũng bước đi vững vàng.
Thơ về ngày giỗ mẹ
Tình mẹ luôn là tình cảm thiêng liêng đối với nhiều người. Thơ về ngày giỗ mẹ cũng được nhiều tác giả sáng tác để tưởng nhớ đến mẹ đã mất.
Nhớ mẹ ngày giỗ (Tác giả: Chiều Tím)
Thế mà đã mấy năm rồi
Mẹ tôi bỏ lại cuộc đời dở dang
Nước mắt lã chã hai hàng
Vành khăn tang trắng, vẫn đang trên đầu
Con ngồi lặng lẽ hồi lâu,
Ngỡ như mẹ vẫn ở đâu, quanh mình
Cuộc đời sao quá vô tình
Để cho mẹ phải một mình, chốn xa?
Những chiều con ghé qua nhà
Đâu rồi dáng mẹ, vào ra đợi chờ
Thương sao những sớm tinh mơ
Con thầm gọi mẹ giữa mờ mờ sương.
Mẹ ơi nơi cõi vô thường
Con xin mẹ chớ vấn vương nặng lòng
Ngày ngày con vẫn cầu mong
Cho mẹ được đến cõi Bồng, cảnh Tiên
Con mẹ sẽ sống thật hiền
Mong linh hồn mẹ cửa Thiền, ngát hoa.
Lưu thêm những bài thơ hay về mẹ ý nghĩa, bày tỏ tấm lòng hiếu thảo với đấng sinh thành.
Nhớ mẹ (Tác giả: Phú Quang)
Sắp đến ngày giỗ mẹ rồi
Con trai nhớ mẹ bồi hồi mẹ ơi
Nhớ hình dáng mẹ một đời
Lưng khom bóng xế chơi vơi bãi bờ
Nhớ thời lúc thuở bé thơ
Ầu ơ mẹ hát giấc mơ canh dài
Nhớ khi trái gió trở trời
Đêm năm canh mẹ thức thời năm canh
Khi con đã lớn trưởng thành
Tình thương của mẹ càng thêm rộng dài
Lo về cuộc sống tương lai
Lo luôn hạnh phúc trọn đời cho con
Nay giờ mẹ mãi chẳng còn
Con thương nhớ mẹ héo mòn mẹ ơi
Công lao của mẹ biển trời
Sông sâu núi thẳm chẳng vơi nỗi còn.
Ước gì giờ mẹ bên con
Để con đáp đền trả ơn hỡi người
Nhưng nào ước được mẹ ơi
Mẹ đi…đi mãi…xa rồi mãi xa!
Nhớ mẹ yêu (Tác giả: Hà Thanh Hoa)
Ngày mai đến giỗ mẹ hiền
Lòng ai lại thấy miên man nhớ người
Mẹ yêu về với cõi trời
Cùng cha thanh thản dạo chơi non bồng…
Một đời vất vả long đong
Nuôi con chăm cháu chìu chồng đảm đang…
Trời ban dáng ngọc tâm vàng
Mẹ là gương sáng chúng con soi vào…
Giỗ mẹ (Tác giả: Ngọc Chi)
Hôm qua ngày giỗ mẹ mình
Chị em sum họp đậm tình hiếu thân
Bảy năm không mẹ khóc thầm
Đàn con lạc lõng giữa trần gian truân
Cơm chay con nấu mẹ dùng
Hiển linh xin hãy yêu thương con mình
Độ trì con cháu hiển vinh
Gia đình êm ấm nghĩa tình với nhau.
Điều này mẹ vẫn ước ao
Anh em hòa thuận vui nào vui hơn
Yêu thương đùm bọc sớm hôm
Giờ không còn mẹ chỉ còn tình thâm.
Giỗ mẹ (Tác giả: Sen Nguyễn)
Mẹ ơi!
Hôm nay ngày giỗ mẹ nè
Cơm ngon canh ngọt con khoe công mình
Nhưng sao mẹ vẫn làm thinh
Nhìn con gái mẹ chuyển mình khôn ra
Ngày xưa con dở nhất nhà
Nhưng mẹ nào có mắng la bao giờ
Mẹ yêu con trẻ dại khờ
Thương con mẹ lại giả vờ mắng yêu
Là con gái mẹ không chìu
Lớn lên đừng để người ta chê cười.
Mẹ ơi!
Bây giờ con đã nên người
Nhưng con lại khóc nào cười được đâu
Cuộc sống con quá dãi dầu
Lệ con lại đổ đêm thâu canh trường
Mẹ ơi!
Trên bàn nghi ngút khói hương
Hồn mẹ phảng phất vấn vương nơi nào
Công cha nghĩa mẹ dạt dào
Công sâu nghĩa nặng biết sao đáp đền.
Giải trí với thơ về tiền bạc và tình bạn thú vị. Cách tác giả chơi chữ sẽ khiến bạn phải trầm trồ và bất ngờ.
Thơ về ngày giỗ ông nội
Tình cảm ông cháu luôn là tình cảm đáng yêu và đặc biệt nhất. Dưới đây là các bài thơ về ngày giỗ ông nội hay nhất.
Con về giỗ ngoại tháng ba (Tác giả: Toàn Tâm Hòa)
Hai năm… Ngoại biệt cõi trần
Con về nhìn nấm mộ phần cỏ xanh
Dây trầu vẫn ướt… uốn quanh
Tìm hình bóng Ngoại mong manh dáng gầy
Hai năm khóe mắt còn cay
Ngoại ra đi giữa một ngày nắng tươi
Mà sao nước mắt con rơi
Câu kinh tiễn ngoại những lời xót xa
Con về giỗ ngoại tháng ba
Hoa cau rụng ở hiên nhà lẻ loi
Khay trầu khô quéo cùng vôi
Hai năm cũng đã lâu rồi… nằm im
Con dâng lên thứ ngoại thèm
Trầu xanh, cau chín nỗi niềm rưng rưng
Dường như con thấy ngoại mừng
Chỉ là giao cảm ngập ngừng… ngoại ơi.
Vẫn còn rất nhiều dòng thơ về ông bà được sưu tầm để thể hiện tình cảm yêu mến. Trong đó chứa đựng nhiều kỷ niệm của tác giả và cũng là nỗi lòng của nhiều người trưởng thành.
Thơ về ngày giỗ chồng
Vợ chồng tình nghĩa đậm sâu, thiêng liêng không từ nào có thể diễn tả được. Trong ngày giỗ chồng có biết bao nhiêu cảm xúc và kỷ niệm ùa về.
Cách biệt đôi đường (Tác giả: Kim Ánh)
Anh mất rồi em gánh hết nỗi đau
Còn chi nữa mà mong cầu gặp lại
Duyên đang thắm sao nỡ rời xa mãi
Kẻ âm dương nay đã trái nghịch đường
Anh mất rồi em vò võ nhớ thương
Lá đang xanh sao vô thường lại thổi
Đành cướp mất người chồng chưa chăn gối
Để cô đơn trên muôn lối cuộc đời
Nơi khuê phòng nước mắt bẽ bàng rơi
Anh ra đi khi tuổi đời rất trẻ
Vành tang trắng em âu sầu lặng lẽ
Tiễn đưa anh trên đất mẹ quê nhà
Chết lặng người tin anh đã rời xa
Khi hạnh phúc rất gần mà em đợi
Nhưng bất hạnh đã vô tình tìm tới
Để con tim tan nát gởi xuống mồ
Không anh (Tác giả: Minh Trang)
Người đi chẳng nói một lời
Bỏ em ở lại đơn côi chốn này
Xót xa thân liễu yếu gầy
Bờ vai em dựa từ nay chẳng còn.
Xa anh lòng dạ héo hon
Âm dương cách biệt mỏi mòn nhớ nhung
Từ nay xa cách muôn trùng
Chẳng còn đâu nữa ngày cùng sánh đôi
Anh đi con hóa mồ côi
Em thành góa phụ lẻ loi một mình
Lấy ai chia sẻ tâm tình
Tìm đâu để thấy bóng hình ngày xưa.
Ngày buồn mất anh (Tác giả: Thanh Hằng)
Đến ngày giỗ đau lòng em bật khóc
Gần mười năm trằn trọc nỗi nhớ thương
Giờ âm dương đã cách biệt đôi đường
Em buồn tủi mắt tràn vương dòng lệ
Muốn kìm nén nhưng mà sao không thể
Nghĩa vợ chồng đâu có dễ dàng quên
Bởi anh đi hạnh phúc chẳng lâu bền
Trách số phận đã gây nên nghiệt ngã
Xa cách biệt đường đời chia hai ngã
Em lặng thầm buồn bã sống cô đơn
Những đêm dài giấc ngủ vẫn chập chờn
Em nức nở đau từng cơn quặn thắt
Giờ vĩnh biệt kiếp sau ta gặp mặt
Sợi tơ hồng duyên nối ắt lại thành
Thắp hương trầm khấn nguyện đến hồn anh
Được yên giấc an lành nơi chín suối.
Tiễn biệt (Tác giả: Thảo Nguyên)
Câu ước hẹn nay đành dang dở
Thuyết vô thường sao nỡ phân ly
Ta nào có lỗi lầm chi
Âm dương cách biệt sầu bi hỡi người
Anh nằm đó đơn côi lạnh lẽo
Khiến tim em khô héo từng ngày
Trời xanh kia hỡi có hay
Cớ sao lại nỡ đọa đày chúng con
Bao năm tháng mỏi mòn… chống chọi
Bệnh hiểm nghèo… Mãi gọi tên anh
Ra đi khi tuổi còn xanh
Bao nhiêu mơ ước… tan thành gió mây
Từng giọt lệ rơi cay khóe mắt
Vết thương này… ai cắt mà sâu
Tưởng rằng sẽ mãi có nhau
Ngờ đâu đứt đoạn… thương đau ngập hồn
Thơ về ngày giỗ bà
Hình ảnh bà luôn hiền dịu, nhân từ trong mắt các cháu thơ của mình. Thơ về ngày giỗ bà là tổng hợp các bài thơ hay thể hiện tình cảm người cháu dành cho bà.
Bà nội (Tác giả: Ngọc Khương)
Một đời rơm rạ ruộng đồng
Nội đi chỉ tấm lưng còng mang theo
Cỏ vàng nấm mộ buồn teo
Buốt mưa đêm, rát nắng chiều nội ơi
Bao năm nuôi cháu mồ côi
Tiếng ru nội đẫm vành nôi cháu nằm
Trên đầu nội mấy vòng tang
Nỗi nhà, nỗi nước thắt ngang cuộc đời
Cháu đi góc biển chân trời
Trong tim không cạn những lời nội ru
Nay về thăm nội vàng thu
Nén hương quặn cháy nghiêng mồ lệ rơi!
Nghe từ tiếng nội à ơi
Từ trong mộ đất tiếng trời vang lên…
Nhớ ngoại (Tác giả: Hoàng Thanh Tâm)
Con về ôm lại hàng cau
Về thăm nhà ngoại hôm nào nắng lên
Đường đê đất đỏ chênh vênh
Khói cao quyền quyện mông mênh mái nhà
Đàn cò bay lả bay la
Cánh đồng mùa gặt chim tha thóc thừa
Thương ngoại dãi dầu nắng mưa
Một đời con cháu vẫn chưa yên lòng
Lưng còn mắt kém vịnh song
Tươi cười móm mém vẫn không trách hờn
Quả cau cái vỏ vân vân
Tiêm trầu cho ngoại một lần cũng vui
Giờ con nhớ ngoại bùi ngùi
Lạnh lùng nhà trống tiếng cười còn đâu
Bay bay hương khói dòng châu
Mỗi khi nhớ ngoại đục ngầu phù sa
Cây cầu ngoại bước vô ra
Khăn rằn quàng cổ bà ba sớm chiều
Bên mộ mẹ khóc quạnh hiu
Lấy chồng xa xứ cánh diều quê cha
Khóc thầm nhớ buổi cơm nhà
Mẹ chưa dâng ngoại chung trà tuổi cao
Giờ ngoại tít tắp sông sâu
Đời ngoại như khói như sao cuối trời
Khăn tang phủ kín sầu ơi
Nước ròng bìm bịp mồ côi não nùng
Ông bà ngoại (Tác giả: Mai Hồng Thu)
Thôi thế từ đây đã mất rồi
Ông bà yêu kính của lòng tôi
Từ đây tất cả là dĩ vãng
Số kiếp lạc loài tôi vẫn mang
Thôi nhé từ đâu còn đâu nữa
Tình thân mái ấm thuở còn thơ
Đời trôi sao nỡ mang đi mất
Tình thân quý nhất của đời tôi
Thôi nhé từ đây hết dịp mong
Về thăm cùng ngoại hóng xuân sau
Lòng tôi như nghẹn bao buồn tủi
Ngoại ở suối vàng ngoại có vui?
Thôi thế từ đây đã chôn vùi
Hình hài yêu dấu ngoại của tôi
Tình thân như đã vào cát bụi
Chẳng khóc mà sao vẫn ngậm ngùi
Tôi muốn gào to, khóc thật to
Mong sao Chúa thấu nỗi lòng lo
Mong sao ngoại được yên giấc ngủ
Quên cõi trần ai rũ bụi trần
Ngoại ơi! Ở bên kia thế giới
Nhớ lắm bà ơi (Tác giả: Hoàng Quỳnh Mai)
Đêm hè nằm ngắm trăng đầy
Vầng trăng cổ tích còn đây thuở nào
Chị Hằng, chú Cuội trên cao
Lắng nghe bà kể biết bao chuyện đời
Tay bà quạt mát không rời.
Cháu yêu, yêu nhất trên đời bà thôi
Gió xưa bà quạt lâu rồi
Mãi trong ký ức không thôi nồng nàn
Ầu ơ… khúc hát dân gian
Cái cò, cái vạc mênh mang sớm chiều
Tuổi thơ cháu nhớ rất nhiều
Làm sao kể hết bao điều bà ơi!
Thời gian rồi cũng dần trôi
Cháu yêu khôn lớn bà tôi đâu còn
Trưa hè những giấc no tròn
Gió tay bà quạt đâu còn nữa đâu
Ai làm nên cảnh bê dâu
Để bà đi mãi tìm đâu bóng bà
Bà đi hiu quạnh cửa nhà
Giờ đây cháu nhớ lắm bà… Bà ơi!
Thơ về ngày giỗ vợ
Những câu thơ cảm xúc nói về lòng thương nhớ của chồng dành cho vợ của mình.
1/ Hoài nội
Hồ hải đông lưu điện sử bôn,
Hồi lan kim ngạc dược giang đồn.
Chế Lăng sơn thuỷ nhiêu yên chướng,
Gia Định hương quan nhập mộng hồn,
Phi thị bạch tần đầu Sở khách,
Hà đương thanh thảo oán vương tôn.
Dương Châu kỵ hạc thành hư vọng,
Hối bất Trần khanh lạc quán viên.
Dịch nghĩa:
Biển Hồ nước chảy về đông, nhanh như chớp,
Cá sấu quẩy mình nhô trên làn sóng, cá lợn nhảy vọt giữa dòng sông.
Núi sông miền Chế Lăng hơi bốc nặng nề nhiều chỗ,
Hương quan trấn Gia Định, lòng riêng mộng tưởng hàng đêm.
Ta không phải là người khách nước Sở mà phải ẩn núp bên bãi bạch
tần,
Việc gì lại oán chàng vương tôn đến nỗi ngậm ngùi trước khóm cỏ
thơm.
Cỡi hạc chơi cảnh thành Dương Châu, cái mộng phú quý thần tiên đã
thành chuyện hão.
Hối hận rằng chẳng làm như Trần Trọng Tử ở nhà cùng vợ gánh nước tưới vườn rau còn vui thú hơn.
2/ Nhớ vợ (Hàn Quang Vũ)
Em ạ, nhà quê chỉ thật lòng!
Thương vì cái mắt, cái tim trong
Quanh năm thao thức chăm bọn trẻ
Mà dáng nghiêng xiêu ngóng đợi chồng
Ông giáo dạy người mà hay nhớ
Đoạn văn mô tả túp lều thơ
Canh chua rau muống cùng cá sặc
Những đũa chèo trong giấc mộng chờ
Nụ cười đào nhuộm trên môi em
Mặc dù tình cách ngăn bao đêm
Bao nhiêu tỉnh đó, bao xa vắng
Nằm ủ niềm đau với nỗi niềm
Ao súng tím rồi mưa lại nở
Nước xanh đàn cá gợn bơi quanh
Em thường giặt áo bay làn tóc
Hương của giăng hoa đã kết nhành
Em đón xe ra tận Vũng Tàu
Đường dài uốn lượn lướt không mau
Xe khách đổi xe ngày mấy bận
Anh nghe thương thật cái dãi dầu!
Hai đứa gặp nhau như dầu ấy
Mới vừa bén lửa bốc cháy ngay
Ôm niềm tha thiết, ôm thiếu thốn
Cũng chữ mưu sinh kiếp đoạ đày!
Vui cũng bao lâu rồi chia biệt
Bến xe, tay vẫy mắt xa dần
Từ trong muôn mái nhà san sát
Có dấu người qua, có bóng tan
Nhớ ngày rộn rã vui bãi biển
Em chả biết bơi gương mặt hiền
Cũng vâng nhời ấy theo anh tắm
Khi sóng vờn lên mãi gọi tên
Qua đêm cứ thế mà ngắn quá!
Khách sạn đèn màu ấm tình ta
Thủ thỉ bên tai nhời giăng nước
Lòng dâng từng núi gió mượt mà
Làn mắt say lên dòng tứ hải
Vỗ vào thân thể má hây hây
Ngọn triều bạc phếch câu châu ngọc
Mà cứ tuôn ra cả tháng ngày
Mời giăng dùng bữa uống cà phê
Giăng mãi nhìn anh, lòng não nề
Ừ vui mấy chốc mà tay níu
Rồi cũng thôi đành về chốn quê
Hứa hẹn mai kia nên sự nghiệp
Đèo bòng con nhỏ với vợ đây
Mà nếp đời đâu hề nghĩ vậy
Lêu bêu dang dở một vòng tay!
Em đã đi rồi tôi ngẩn ngơ
Cuối tuần trút hết những bài thơ
Dăm ba ý nghĩa rằng yêu quá
Sa mạc đời sao hút đợi chờ
Mộng đêm chắp cánh làm chim uyên
Bay đến phòng mình thoả mơ duyên
Hoà điệu lòng say như sáo ngọc
Trỗi niềm khao khát giấc xuân tiên
Bỗng rồi tỉnh giấc lại ngồi yên
Đồng hồ báo thức xem môn dạy
Sửa soạn nhanh nhanh quần áo mới
Mang giầy điều khiển xe đi ngay
Từng tiết trôi qua, từng ngày qua
Từng đêm lăng lắc như sương sa
Mắt em cứ ngự trong phòng ngủ
Thấy quả tim anh nhớ mặn mà
Bàn tay ngòi viết ấy thướt tha
Dáng cong giăng sóng hát tình ca
Của nhời tình tự lên men biếc
Ngây ngất bên nhau những thật thà.
3/ Nhớ vợ (Phạm Trường Giang)
Vùng kỷ niệm vợ hiền ngồi đó
Ngóng về trăng hoa lòng đơn lẻ
Vũng Tàu nơi ấy, những ánh nhìn
Cách ly thế biết khi nào về?
Nhớ gương mặt thơm hoa hồng
Nhớ vòng tay lặng lẽ yêu thương
Giọt nước mắt đan thành châu ngọc
Trái tim giờ nức nở vấn vương!
Lời kết
Thơ về ngày giỗ cha mẹ, ông bà, vợ chồng là tổng hợp các bài thơ hay miêu tả lại khung cảnh, cảm xúc trong ngày giỗ cha mẹ. Do đó có thể thấy tình cảm con cái dành cho cha mẹ luôn đặc biệt.